Tại sao nhiều người thu nhập thấp cứ phải cố trụ ở thành phố cho bằng được rồi than thở không mua nổi nhà để an cư?

’10 năm tiết kiệm 500 triệu, nhưng muốn mua nhà ba tỷ đồng’…

"Tại sao nhiều người thu nhập thấp cứ phải cố trụ ở thành phố cho bằng được rồi than thở không mua nổi nhà để an cư?". - 1

Tại sao nhiều người thu nhập thấp cứ phải cố trụ ở thành phố cho bằng được rồi than thở không mua nổi nhà để an cư?

Đọc nhiều bài viết than thở về câu chuyện giá bđs tăng cao, khiến người lao động không thể mua nổi nhà, tôi thấy nhiều người cứ trông chờ vào viễn cảnh bất động sản giảm giá. Nhưng thử hỏi, với mức thu nhập trung bình của người lao động bây giờ, đi làm 10 năm cũng chỉ tiết kiệm được 500 triệu đồng, thì bao giờ mới đủ tiền mùa nhà phố? Tại sao chúng ta cứ phải bám trụ lại thành thị, cố sức đua mua nhà khi lực yếu, mà không về quê mà vay mượn thêm để mua, sau nay già có thể về quê sống.

Với thu nhập trung bình của nhiều lao động trên thành phố, khi về hưu họ cũng chẳng đủ sống ở thành phố, nói gì đến chuyện mua nhà. Vậy tại sao nhiều người thu nhập thấp cứ phải cố trụ lại ở thành phố cho bằng được rồi than thở không mua nổi nhà để an cư?

Bản thân tôi chẳng phải quá giỏi giang hơn người gì, lương tháng chỉ 15 triệu đồng một tháng thôi, nhưng đi làm 5 năm cũng để dành được 500 triệu đồng. Mọi người đừng tính yếu tố ốm đau, bệnh tật vào đây, vì khi đó tiền núi cũng chẳng đủ. Thế nên, các bạn hãy xem lại cách tiêu tiền hoặc năng lực của bản thân xem vì sao không thể tiết kiệm tích lũy được. Đừng chỉ than trách giá BĐS quá cao so với khả năng của mình.

Nói rõ hơn để các bạn hiểu, vợ chồng tôi mới cưới nhau năm ngoái. Trước cưới, chúng tôi xác định không thể nào có đủ tiền để mua nhà ở TP HCM, nên đã quyết định chuyển công việc về Bình Dương. Cả hai đi làm đến nay cũng được 5 năm, tích lũy được khoảng 1 tỷ đồng.

Sau đó, chúng tôi vay thêm ngân hàng 500 triệu đồng để mua một căn chung cư (diện tích 55 m2, hai phòng ngủ) giá 1,5 tỷ đồng tại Dĩ An, cách ngã tư Thủ Đức tầm 5 km. Mỗi tháng, chúng tôi phải trả tầm 5 triệu đồng cả gốc lẫn lãi, nhỉnh hơn thuê trọ một chút, nhưng bù lại tôi có nhà. Từ đoạn tôi ở vào tới trung tâm Quận 1 khoảng 15 km, nên tôi chẳng thấy có vấn đề gì khi ở Bình Dương cả.

Các bạn thấy đó, chúng tôi vẫn có nhà cửa đàng hoàng chỉ sau nửa thập kỷ. Thế nên, vấn đề là ở chính mỗi người. Nếu bạn không có tiền và cũng không muốn vay ngân hàng, thì đừng đòi hỏi mua bđs vài ba tỷ đồng ở khu trung tâm.

Hiện nay, nhiều lao động nghèo đang phải thuê nhà trọ trên thành phố với giá tầm 3 triệu đồng một tháng. Thử hỏi, với thu nhập như vậy, rất khó để họ có mấy trăm triệu đồng trong tài khoản, để nghĩ đến chuyện mua nhà hay không (kể cả khi giá nhà có giảm mạnh)? Chưa kể, rất nhiều người đang là lao động nằm trong lĩnh vực xây dựng nữa, nếu bất động sản đóng băng, họ chỉ có nước thất nghiệp và nghèo hơn thôi.

Tóm lại, dù bất động sản có giảm giá thế nào đi chăng nữa, thì cũng phải là người có tiền mới nghĩ đến chuyện mua được. Còn lao động nghèo, lương thấp mà đòi hỏi phải mua được nhà phố trung tâm thì rất phi thực tế. Ngay cả chuyện chứng minh thu nhập cũng không đủ thì ngân hàng nào hỗ trợ cho bạn vay?